Chuyển đến nội dung chính

Trường Bá Nghệ hayTrường Thợ Máy

 Thời Pháp thuộc, trường Cao Thắng được người Việt gọi là Trường Bá Nghệ, Trường Thợ Máy, hoặc ngắn gọn hơn thành "Trường Máy", tương tự như cách gọi "Trường Vẽ" bên Bà Chiểu - Gia Định.

Đó là cách gọi dân gian, còn tên gọi chính thức của trường này là Trường Cơ khí Á Châu (L’école des Mécaniciens Asiatiques), được thành lập theo Nghị định của toàn quyền Đông Dương ngày 20/2/1906, nhằm “đào tạo cho nhu cầu hàng hải thương thuyền và kỹ nghệ địa phương, một đội ngũ thợ cơ khí vững tay nghề về máy móc sử dụng trên tàu và trên đất liền”.

Trường Máy được xây dựng trên một mảnh đất trống đã được quy hoạch trước, ở ngay bên cạnh ga xe lửa Sài Gòn (đại lộ Somme), nằm lọt bên trong tứ giác 4 con đường Somme (nay là Hàm Nghi), Mac Mahon (sau là đường Công Lý, nay là NKKN), Pellerin (nay là đường Pasteur) và có cổng chính trên đường Hamelin, nay là đường Huỳnh Thúc Kháng.

Xin trích 1 đoạn bài báo năm 1936 có tiêu đề: Quan Toàn Quyền Robin và Thống đốc Pagès viếng trường Bá Nghệ (Đỗ Hữu Vị) Sài Gòn, có nói sơ về hoạt động của trường thời điểm 90 năm trước.

"Vừa hầu chuyện thì quan đốc học trường mời quan Toàn quyền và quan Thống đốc cùng các viên quan khác đi xem các ty xưởng trong trường, nào là: xưởng thợ tiện, xưởng nầy có chưng đủ đồ khuôn mẫu của học sinh làm ra để phô trương tài học và công cán nơi bổn trường có nhiều chỗ ích lợi về kỹ nghệ và máy móc, lại xe khắp các nơi: xưởng lò èn, thợ nguội, thợ sắt, xưởng động cơ, xưởng điện khí.

Nơi xưởng nầy nên để ý hơn hết là có nhiều máy to tát chạy bằng dầu cặn và máy hơi chạy vang rân, rung rinh náo động. Trong lúc máy móc đồ sộ nầy chạy thì không còn ai được nghe một tiếng chuyện vẳng dẫu cho đứng tận bên cũng khó mà nghe nhau được.

Nhưng các viên quan lộ vẻ thích chí mà trông thấy được những bộ máy ổn ện kia lao xao, đua nhau chạy hình như lộ vẻ hân hoan tiếp chào các viên quan và khoe sức mạnh mình được quá ngàn mã lực vậy. Các bộ máy đây đều hoạt động bởi một bọn học sanh đứng sai khiến, cho chạy tới chạy lui, chạy mau chạy chậm, cũng nhờ công ăn học rèn tập thành nghề. Xem mãn nhãn, quan Toàn quyền, quan Thống đốc cùng chức sắc lần lần dạo bước mỗi chỗ, đến đâu thì các học sanh đều đem hết tài liệu của mình ra phô trương, tỏ lòng đền đáp công ơn chánh phủ cấp dưỡng mỗi năm cho ăn học, tiền nhà nước xuất ra đối với bọn thanh niên bá nghệ không phải uổng. Xem mọi nơi, có lẽ quan Toàn quyền và Thống đốc đều được vui lòng đặng thấy trong cõi Đông Dương chỉ có một mình trường máy bá nghệ mà thôi, là nơi đã rèn tập bao nhiêu thanh niên thủy thủ đủ nghề giáp việc thủy binh. Ấy cũng nhờ bởi Quan Năm đốc học Rosel sốt sắng cai quản bấy lâu nên trường được thành cuộc rất mĩ mãn.

Nơi trường nầy lại còn có thêm hai lớp học sinh mà bấy lâu nay các bạn đọc giả chưa từng nghe nói đến là rất nên chủ ý hơn hết, vì là mới mở khoa dạy được vài năm trong xứ ta. Tương lai tiện đây cũng nên thuật kỹ cho bạn đọc giả được biết và các bạn thanh niên nào muốn học môn nầy không cần ngần ngại và nhọc lòng dọ hỏi" ‎

Nhận xét

Xem nhiều nhất

Kể chuyện kinh cầu xưa vùng Sài Gòn Chợ Lớn trước 1975 - phần II

  3-  Cầu trên rạch phiá Nam-rạch Bến Nghé, Kinh Bải Sậy, Kinh Đôi, Kinh Tẽ Sông Sài Gòn (Bến Nghé) chạy qua  quận 1  thành phố Sài Gòn quẹo sang trái biến thành rạch Bến Nghé. Sau đó vì lý do kinh tế vận chuyển thương mại , kinh Tẽ lại được đào thêm năm 1905. Rạch Bến Nghé, còn gọi là kinh Chợ Lớn, thời nhà Nguyễn còn gọi là sông Bình Dương. Thời Pháp thuộc, người Pháp gọi là Arroyo Chinois  (Kinh Người Tàu). Tưởng cũng nên biết rằng người Tàu từ miền Cù lao Phố chạy về đây lập nghiệp, xây dựng cơ nghiệp dọc hai bờ rạch, ghe thuyền tấp nập thu hút dân thương hồ miền Tây, tứ xứ, tụ hợp về đây kể cả người ngoại quốc, họ gọi vùng này là Đề Ngạn, người Việt gọi là kinh Tàu Hủ. Rạch Bến Nghé chạy dài từ Bến Nhà Rồng-Cột cờ Thủ ngữ đến kinh Lò Gốm, đường nước thiên nhiên. Hợp lưu dọc theo rạch Bến Nghé có những hệ thống kinh tự nhiên, mà hai rạch quan trọng là rạch Ông Lớn và rạch ông Nhỏ và rạch Xóm Củi. Rạch Bến Nghé chảy về phiá Tây thì gặp Rạch Lò Gốm h...

Xe Coca Cola

 Xe Coca Cola

Xe bus đưa rước trường Khải Minh

 Xe bus đưa rước trường Khải Minh năm 1960, ngã tư Nguyễn Văn Thinh – Tự Do (nay là Mạc Thị Bưởi – Đồng Khởi)

Nɡã tư Bảy Hiền

 Nɡã tư Bảy Hiền là một địa danh quеn thuộc của nɡười Sài Gòn trước νà sau năm 1975. Nɡày nay, nɡã tư Bảy Hiền thuộc phườnɡ 11, quận Tân Bình, là đầu mối ɡiao thônɡ quan trọnɡ của khu νực Tây Bắc, kết nối 4 con đườnɡ huyết mạch toả đi các quận huyện: Cách Mạnɡ Thánɡ Tám (xưa là đường Lê Văn Duyệt), Trườnɡ Chinh (xưa là đường Phạm Hồng Thái), Hoànɡ Văn Thụ (Võ Tánh xưa), Lý Thườnɡ Kiệt (Nguyễn Văn Thoại xưa) Toàn cảnh khu Bày Hiền năm 1967, ngã 4 ở góc trái bên dưới. Bên trái ngã tư là đường Nguyễn Văn Thoại (nay là Lý Thường Kiệt), bên phải là đường Võ Tánh (nay là Hoàng Văn Thụ). Bên dưới là đường Lê Văn Duyệt (nay là CMT8), bên trên là Phạm Hồng Thái (nay là Trường Chinh). Khu đất góc trái phía dưới sau đó đã xây lên bệnh viện Vì Dân vào năm 1971. Sau năm 1975, bốn con đườnɡ tạo nên nɡã tư Bảy Hiền đã manɡ tên mới. Trục đườnɡ chính từ Sài Gòn – Gia Định νề Lonɡ An, Tây Ninh xuyên qua nɡã tư Bảy Hiền được đổi từ hai tên Lê Văn Duyệt νà Phạm Hồnɡ Thái thành Cách Mạnɡ Thánɡ Tám và T...
 Hình ảnh Tịnh Xá Trung Tâm của Hệ phái Khất sĩ Việt Nam

Đường Ngô Tùng Châu

 Một góc đường Ngô Tùng Châu (nay là Lê Thị Riêng) ở gần Ngã 6 Phù Đổng

Trạm xe bus trung tâm đối diện chợ Bến Thành

 Trạm xe bus trung tâm đối diện chợ Bến Thành. Cái bệ có trụ tròn ở giữa (sơn màu trắng xanh) cạnh bên cô gái áo dài là cái trụ đèn giao thông di động. Có lẽ đây là cái trụ đèn giao thông duy nhất có bánh xe và cùng tham gia giao thông với xe cộ ở Saigon xưa… Trên vòng xoay công trường Diên Hồng (bùng binh chợ Bến Thành) – Trạm xe buýt trung tâm Sài Gòn 1962 – Bus Station – Trạm xe buýt trung tâm Saigon