Chuyển đến nội dung chính

Sài Gòn - những vòng xoay ký ức - Kỳ 6 : Công trường Mê Linh và đại lộ giàu sang

TTO - Đoạn bờ sông Sài Gòn từ rạch Thị Nghè đến rạch Bến Nghé là nơi khởi đầu Sài Gòn tân lập do người Việt khai phá cách đây hơn 300 năm. Đây cũng là nơi duy nhất ở TP có những con đường hội tụ hình cánh cung, tạo thành Công trường Mê Linh độc đáo.

Sài Gòn - những vòng xoay ký ức - Kỳ 6 : Công trường Mê Linh và đại lộ giàu sang - Ảnh 1.

Cuối đại lộ Tôn Đức Thắng, từ cột cờ Thủ Ngữ nhìn sang tòa nhà Hải quan vừa được tu sửa - Ảnh: PHÚC TIẾN

Từ công trường này đến cột cờ Thủ Ngữ là cả một đại lộ thanh lịch và giàu sang, văn hóa.

Xa khơi sóng vang dạt dào

Tôi tìm đến Công trường Mê Linh là tìm đến ký ức tuổi thơ - những buổi chiều chủ nhật mẹ cho anh em tôi ra chơi ở đây. Giữa công trường là chiếc hồ bán nguyệt xinh xắn và tượng đài Trần Hưng Đạo uy nghi. 

Ngày ấy, đám con nít chạy nhảy tung tăng bên hồ nước tràn đầy hoa súng đỏ. Trên tay là những chiếc bong bóng và chiếc chong chóng đủ màu. Ai đấy còn đem đến những con diều to để thả tung bay trên bầu trời. Lúc đó, vẫn chưa có những tòa nhà chọc trời sáng choang, mọc san sát quanh công trường. 

Tuy nhiên, ngay đến bây giờ, khi đứng bên hồ bán nguyệt, ta đều có thể thưởng ngoạn một không gian kỳ thú trời-mây-nước giao hòa.

Phía đường Ngô Đức Kế, xa xa nổi lên nóc nhà hình quả chuông khổng lồ của khách sạn Grand. Còn phía đường Hai Bà Trưng, khung cảnh êm đềm, hai dãy phố thấp tầng, chưa mọc lên cao ốc. Phía giáp ranh vòng xoay có vài ngôi biệt thự xinh xắn nằm im dưới bóng cây. 

Xe cộ từ nhiều hướng nhộn nhịp qua lại nhưng khung cảnh công trường luôn mang vẻ bao la và thanh bình. Vậy mà với chúng tôi thời đó, điều hấp dẫn nhất lại là bến tàu đối diện tượng đài, nơi ngón tay huyền thoại của Đức Thánh Trần đang chỉ hướng.

Ngày xưa ngày xửa, phía trước công trường trải dài đến xưởng Ba Son là bến tàu chiến có từ thời nhà Nguyễn. Lần đầu tiên ra đây, những năm đầu 1970, tôi sững sờ trông thấy những chiến hạm đồ sộ bỏ neo bên bến. Trên các tàu đều có những khẩu đại bác lớn nhỏ, đầy vẻ hùng dũng. 

Từ lúc ấy, thằng nhóc của mẹ tôi si mê tàu chiến. Mỗi dịp Trung thu, thằng nhóc vòi mua lồng đèn chiến hạm để chơi chứ không chịu lồng đèn con cá hay con bướm. Cậu nhỏ thích ra bến tàu, thích lắc lư theo bài hát Hành khúc hải quân sôi nổi của Văn Cao: Xa khơi sóng vang dạt dào, mênh mông sóng va thân tàu.

Ôi, có lẽ những giấc mơ hải hồ, những giấc mơ Bạch Đằng giang đã chớm nở trong những đứa trẻ được dạo chơi trên Công trường Mê Linh và bến Bạch Đằng. Những năm đầu 2000, tôi thường đưa các con tôi ra đây để tiếp nối những giấc mơ này. 

Thỉnh thoảng, chúng tôi vẫn trông thấy những con tàu hải quân nằm đậu nơi đây và ở xưởng Ba Son. Rất tiếc những năm gần đây, hiếm thấy tàu hải quân ở bến Bạch Đằng. Tôi thầm ước một ngày không xa, hằng năm những con tàu chiến hiện đại, kể cả tàu ngầm tối tân của Việt Nam, có nhiều dịp tập hợp ở bến tàu trước tượng đài Trần Hưng Đạo. 

Người dân thành phố, nhất là trẻ em, sẽ được thỏa thích ngắm nhìn hạm đội anh hùng mà không phải ra các bến cảng xa. Còn các chiến sĩ hải quân trước khi ra khơi bảo vệ biển đảo Tổ quốc, sẽ luôn khắc ghi trong lòng hình ảnh danh tướng anh hùng và Sài Gòn thân thương!

Khách sạn Nổi lịch lãm thời mở cửa

Từ năm 2017, một phần của bến tàu chiến đã trở thành bến Saigon Water Bus. Nhiều lần tôi và gia đình háo hức xuống tàu từ đây để đi dọc dòng sông lên phía thượng lưu vùng Thủ Đức. 

Đường vào bến Water Bus thênh thang có hàng cột trắng quý phái. Sảnh đón là một kiến trúc hình vuông lợp ngói đỏ. Chiếc sảnh này và con đường cong cong cho xe ra vào, chính là dấu tích của khách sạn Nổi - The Floating hotel, một hình tượng lịch lãm của thời kỳ Sài Gòn và đất nước mới mở cửa.

Khách sạn Nổi là một tòa nhà bằng thép 6 tầng sơn trắng, đặt trên một sà lan siêu lớn, được chế tạo tại Úc. Năm 1989, khách sạn cập bến Sài Gòn, hoạt động gần 10 năm trước khi dời sang nước khác. Nghề báo đưa tôi đến khách sạn Nổi dự nhiều cuộc họp báo, tiếp tân và gặp gỡ các nhà ngoại giao, cũng như doanh nhân nước ngoài. 

Ở đây, tôi đã thử ly cà phê Columbia đầu tiên lạ lẫm và học nghề phỏng vấn, đưa tin các sự kiện quốc tế với các thầy của Hãng tin Reuters. Có những lần chuyện trò với khách bên hồ bơi ngoài trời mà đầu óc chàng phóng viên bỗng dưng lãng đãng khi thấy... mấy "cô đầm" mặc bikini nằm sưởi nắng trên những chiếc ghế dài trắng muốt.

Khách sạn Nổi là khách sạn năm sao đầu tiên ở Việt Nam, một địa chỉ thượng lưu bậc nhất thời đó. Nơi đây cũng là lò đào tạo nhiều nhà quản lý cho các doanh nghiệp du lịch và công ty lớn sau này. 

Gần khách sạn Nổi, vài năm sau có thêm một quán ăn "rất Tây" đặt trên một tàu gỗ lớn, mang tên là Hammock - Chiếc Võng. Không gian của quán hoàn toàn thoải mái, thư giãn, khác với vẻ cao sang của khách sạn năm sao. 

Chiếc Võng còn là chỗ hẹn hò bồng bềnh bên sông của nhiều cặp đôi muốn tìm chỗ yên ắng ngay giữa trung tâm thành phố.

Sài Gòn - những vòng xoay ký ức - Kỳ 6 : Công trường Mê Linh và đại lộ giàu sang - Ảnh 2.

Tượng đài Trần Hưng Đạo trên Công trường Mê Linh và bến phà Thủ Thiêm những năm cuối 1960 - Ảnh sưu tập của nhà báo Phạm Công Luận

Đại lộ lịch sử

Thật tương phản, kế bên khách sạn Nổi lộng lẫy lại là một bến phà bình dân. Nó mang tên là bến phà Cây Bàng, còn gọi là bến phà Thủ Thiêm. Nguyên sơ đây là bến đò có từ thế kỷ 18, chuyển thành bến phà hiện đại đầu thế kỷ 20. 

Nhiều người dân Sài Gòn, trước và sau 1975, vẫn nhớ những chiếc phà nhỏ sơn trắng lem luốc, có hai tầng cửa sổ vuông vắn, đông chật người và xe máy. Trông từ xa, chúng giống như chiếc thuyền giấy mong manh, nhẫn nại chở khách lui tới hai bên bờ. 

Mãi đến sau 1996, bến phà Thủ Thiêm mới có thêm phà lớn chuyên chở cả xe hơi. Chuyến phà cuối cùng đã chia tay người dân Sài Gòn vào đúng 10 năm trước khi cầu Thủ Thiêm vừa xây dựng xong.

Hiện tại, dọc bờ sông từ Công trường Mê Linh trở đi là một dải công viên, xen kẽ với các bến tàu cao tốc hiện đại. Thời Pháp mỗi bến đều có tên riêng, sau năm 1955 gọi tên chung là bến Bạch Đằng. Trong khi ấy, bên kia đường là một loạt khách sạn và cao ốc văn phòng cũ mới. 

Từng tòa nhà kiểu dáng cổ điển hay hiện đại đều có lai lịch kỳ thú. Chẳng hạn, địa điểm khách sạn Liberty Central Riverside - nguyên là trụ sở của Hãng cơ khí CARIC nổi tiếng thời Pháp. Còn tòa nhà Riverside Hotel kề bên vốn là trụ sở Công ty Cung ứng tàu biển. Vào những năm 1950, Hãng hàng không Air Vietnam ra đời, đặt trụ sở tại đây.

Ngược về xa hơn, vào thế kỷ 17-18, khu vực bến Bạch Đằng từng có Thủy Các - nơi nghỉ ngơi, Lương Tạ - nơi tắm và Bến Ngự - bến thuyền của vua. Cuối đường, ở vị trí tòa nhà dang dở Saigon One Tower hiện tại, thời nhà Nguyễn là Công Quán, sau đấy là Nha Thương Cảng. 

Kế đến, cột cờ Thủ Ngữ và Nhà Hải quan là hai công trình xây dựng vào khoảng năm 1863, vừa được trùng tu. Nếu hai kiến trúc yêu kiều ấy trở thành Bảo tàng Hàng hải và giao thương thì khu vực bến Bạch Đằng càng thêm nhiều điều lý thú, hấp dẫn giới trẻ và du khách...

Hãy giữ gìn và tôn tạo đúng cách Công trường Mê Linh và đại lộ dọc bờ sông đẹp nhất Sài Gòn để nơi chốn này luôn ngân vang nhịp điệu bất hủ của nhạc sĩ Y Vân: Dừng chân trên bến khi chiều nắng chưa phai, từ xa thấp thoáng muôn tà áo tung bay, nếp sống vui tươi nối chân nhau đến nơi này...

--------------------------

Hiếm thấy nơi nào ở Sài Gòn có ba giao lộ kế cận, tạo thành một tam giác xếp thứ hạng gần nhau, giống như ba anh em ruột thịt. Đó là ngã sáu Cộng Hòa, ngã sáu An Dương Vương và ngã bảy Lý Thái Tổ. Khu vực này là vùng mở rộng đầu tiên của Sài Gòn về phía Chợ Lớn.

Nhận xét

Xem nhiều nhất

Giáng Sinh Sài Gòn xưa

Mùa đông chạm cửa Sài Gòn, khi những hàng me hàng phượng bắt đầu trút lá trơ thân gầy. Mùa đông ở Sài Gòn thường đến rất nhanh và đi cũng rất vội. Nó tuy là thời khắc hoài niệm, lãng mạn nhưng lại rất hợp với tốc độ sống nhanh của thành phố này. Nếu ai không kịp đón lấy mùa đông ấy và tận hưởng nhanh chóng, khi cái lạnh bất ngờ qua đi lòng lại tiếc ngẩn tiếc ngơ. Sài Gòn lạnh là cơ hội cho những chiếc áo dài, quần tất hoặc khăn quàng hay mũ len được đưa ra chưng diện và mặc đi làm hay đi ra phố. Ngày thường nhiều cô gái áo sát nách hay váy ngắn tung tăng ngoài phố. Thế nhưng mấy hôm nay, cả các chàng trai mạnh mẽ mỗi ngày cũng trở nên điệu đà khi quàng một chiếc khăn len đi làm hoặc mặc một chiếc áo khoác bên ngoài, đứng xỏ tay túi áo, xuýt xoa hút thuốc lá ở một góc vắng, như cố xua đi cái lạnh dễ thương từ hơi khói của thuốc. Đó có lẽ là những hình ảnh ấn tượng về một mùa đông ngắn ngủi ở Sài Gòn. Nhưng mùa đông rõ rệt nhất, là khi những ngón tay chàng trai cô gái đan lấy nhau, dịu d...

Ecole Yat-Sen: Dòng chữ cuối cùng trên "trường phố" đã biến mất

 Một dãy nhà cũ kỹ lặng lẽ tại góc đường. Dòng chữ "Ecole Yat-Sen" phai mờ trên cao. Những ký tự này ở đây đã tám mươi lăm năm, mang theo một câu chuyện đã lãng quên về một trường tiểu học hiếm hoi của người Hoa ở trung tâm thành phố... Vào những năm thời kỳ đầu của Sài Gòn, khu vực này đa phần người Hoa sinh sống. Họ dựa vào dòng kênh Bến Nghé để buôn bán, vận chuyển hàng hóa. Lúc này, đường Nguyễn Công Trứ còn được gọi là phố Triều Châu, nơi những người Tiều và người Phúc Kiến sinh sống lẫn với người Việt. Dãy nhà này ra đời từ trước 1940, khi cuộc sống quanh đây ngày càng nhộn nhịp, sôi động. Đó là một trường tiểu học dạy tiếng Hoa hiếm hoi nằm ở trung tâm Sài Gòn. Có thể tưởng tượng khối kiến trúc giản dị, nhỏ nhắn này như một kiểu “trường phố” xịn sò xinh xắn lúc bấy giờ. Trường Tiểu học Tôn Dật Tiên hay Ecole Yat-Sen Ngày nay, không còn tài liệu chính thống nào ở Việt Nam nói về trường tiểu học này nữa, nó đã bị lãng quên thực sự. Tuy nhiên, đây có thể là một cố gắng ch...

Dinh Thượng Thơ

 Dinh Thượng Thơ ( Nha Giám đốc - Nội vụ ) nằm ở đường Lagrandière - Sài-Gòn, nây là đường Lý Tự Trọng. Xây dựng vào năm 1860 và hoàn thành vào năm 1864, được thiết kế bởi Lực lượng Công binh Pháp (Génie Militaire) theo lối kiến trúc Cochinchine. Ảnh được phục chế từ ảnh đen trắng thành ảnh màu theo màu của cuộn film Kodak Gold 200.

Đường Lê Quang Sung

 Xe lam trên đường Lê Quang Sung (xưa là Trương Tấn Bửu) - Phạm Đình Hổ, Quận 6 năm 1992 và góc chụp so sánh với vị trí này năm 5/2016

Nhà máy điện Chợ Quán

 gười Sài Gòn chắc ít ai còn nhớ tới địa danh nầy! Nhà máy điện Chợ Quán ( người Sài Gòn hồi đó hay kêu là Nhà đèn Chợ Quán ). Được xây dựng từ năm 1896 và chánh thức hoặt động vào năm 1912.  Ảnh được phục hồi từ ảnh đen trắng.

Đại lộ Norodom

 Đại lộ Thống Nhứt, từng mang tên là đại lộ Norodom, nay là đường Lê Duẩn, dài chỉ khoảng 2 km, nối từ Thảo cầm Viên tới Dinh Độc Lập (trước năm 1955 mang tên là Dinh Norodom, hoặc Dinh Thống Đốc Nam kỳ, từng là nơi làm việc của các Thống đốc Nam kỳ, hoặc phó Toàn quyền Đông Dương), là con đường quan trọng bậc nhất của Sài Gòn. Thời kỳ 1955 đến 1975, đây là con đường đi thẳng tới phủ tổng thống.

THÀNH PHỐ SÀI GÒN – KHU KHÁNH HỘI, PHẦN PHÍA NAM KINH TẺ

  THÀNH PHỐ SÀI GÒN – KHU KHÁNH HỘI, PHẦN PHÍA NAM KINH TẺ Trong tiến trình đô thị hóa và mở rộng hành chính đầu thế kỷ XX, khu vực phía nam kinh Tẻ giữ vị trí quan trọng với lịch sử hình thành không gian địa lý – hành chính của thành phố Sài Gòn và tỉnh Gia Định. Bản đồ hiện trạng khu vực Khu Khánh Hội không chỉ minh chứng cho sự thay đổi địa giới hành chính mà còn là tư liệu quan trọng giúp truy vết tiến trình phát triển không gian đô thị Sài Gòn. Từ đó, việc nghiên cứu các nghị định và quyết định sáp nhập liên quan giúp làm sáng tỏ cơ chế quản lý đất đai, tổ chức hành chính và động lực mở rộng đô thị ở Nam Bộ trong giai đoạn đầu thế kỷ XX. Nội dung bản đồ thể hiện hiện trạng khu vực phía nam kinh Tẻ, thuộc địa giới thành phố Sài Gòn. Đây là phần diện tích được giới hạn bởi kinh Tẻ ở phía bắc, rạch Ông Đội – rạch Bàng ở phía nam, rạch Ông Lớn ở phía tây. Phần diện tích này được đề xuất sáp nhập vào tỉnh Gia Định, cụ thể là phần phía đông sáp nhập vào làng Tân Thuậ...