Chuyển đến nội dung chính

Kiến trúc Dinh Độc Lập

Các quy định về kiến trúc xung quanh Dinh Độc Lập (1961–1966)

Dinh Độc Lập là một công trình tiêu biểu do kiến trúc sư Ngô Viết Thụ thiết kế, khởi công từ năm 1962. Nhằm bảo vệ cảnh quan, bảo đảm an ninh cũng như tầm nhìn biểu tượng của khu vực xung quanh Dinh, trong giai đoạn 1961–1966, chính quyền Sài Gòn đã ban hành nhiều quy định liên quan đến chiều cao, loại hình công trình và phạm vi xây dựng. Những quy định này phản ánh rõ tư duy quy hoạch đô thị gắn liền với yếu tố chính trị – thẩm mỹ trong bối cảnh lịch sử đặc thù.



Trong cuộc họp ngày 23/4/1965 tại Nha Đổng lý – Văn phòng Bộ Giao thông Công chánh, Ủy hội Quốc gia Bảo vệ Thắng cảnh và Di tích đã đề ra các quy định cụ thể về chiều cao, đặc điểm và giới hạn xây dựng đối với các công trình kiến trúc xung quanh Dinh Độc Lập.

Trước năm 1963, chưa có quy chuẩn thống nhất về giới hạn chiều cao công trình, tuy nhiên, một khẩu lệnh không chính thức đã giới hạn chiều cao tối đa là 15 mét. Kể từ sau ngày 01/01/1963, nhằm đáp ứng nhu cầu nhà ở, nhiều chung cư cao tầng được xây dựng, trong đó có công trình cao đến 37,2 mét như khách sạn Caravelle.

Sau khi thảo luận, các đại biểu đã thống nhất các nguyên tắc chính như sau:

Chiều cao tối đa của công trình kiến trúc trong khu vực giới hạn là 15 mét.

Phạm vi áp dụng giới hạn chiều cao là dải đất rộng 50 mét tính từ mép đường đối diện hàng rào Dinh Độc Lập, tức là lùi vào 50 mét từ lộ giới các tuyến đường: Nguyễn Du, Đoàn Thị Điểm (nay là Trương Định) và Hồng Thập Tự (nay là Nguyễn Thị Minh Khai).

Cụ thể:

Phía trước Dinh Độc Lập: một phần đường Thống Nhất (nay là Lê Duẩn) cùng các đường Alexandre de Rhodes và Hàn Thuyên từ cổng Dinh đến ngã tư Hai Bà Trưng.

Phía sau Dinh: từ giao điểm Trương Công Định (Trương Định) – Nguyễn Du đến giao điểm Hồng Thập Tự – Đoàn Thị Điểm.

Phía trái Dinh: đoạn Nguyễn Du từ giao điểm Trương Công Định đến Hai Bà Trưng.

Phía phải Dinh: đoạn Hồng Thập Tự từ Đoàn Thị Điểm đến Hai Bà Trưng.

Các loại hình công trình được phép xây dựng trong phạm vi giới hạn gồm: biệt thự, khách sạn hạng đặc biệt, chung cư loại A hoặc trụ sở doanh nghiệp lớn.

Ngoài phạm vi giới hạn 50 mét, các công trình có thể vượt quá 15 mét nhưng vẫn phải tuân thủ các quy định hiện hành về khoảng cách, diện tích và tiêu chuẩn xây dựng.

Các quy định kiến trúc này cho thấy nỗ lực của chính quyền trong việc lồng ghép yêu cầu về thẩm mỹ, an ninh và chính trị vào quy hoạch không gian đô thị xung quanh Dinh Độc Lập – một biểu tượng quyền lực trung tâm của Đô thành Sài Gòn thời kỳ đó.

Nguồn: Hồ sơ số 7994 – Hồ sơ về địa dịch các kiến trúc quanh Dinh Độc Lập giai đoạn 1961–1966, Phông Bộ Công chánh và Giao thông, Trung tâm Lưu trữ quốc gia II.

Nhận xét

Xem nhiều nhất

Kể chuyện kinh cầu xưa vùng Sài Gòn Chợ Lớn trước 1975 - phần II

  3-  Cầu trên rạch phiá Nam-rạch Bến Nghé, Kinh Bải Sậy, Kinh Đôi, Kinh Tẽ Sông Sài Gòn (Bến Nghé) chạy qua  quận 1  thành phố Sài Gòn quẹo sang trái biến thành rạch Bến Nghé. Sau đó vì lý do kinh tế vận chuyển thương mại , kinh Tẽ lại được đào thêm năm 1905. Rạch Bến Nghé, còn gọi là kinh Chợ Lớn, thời nhà Nguyễn còn gọi là sông Bình Dương. Thời Pháp thuộc, người Pháp gọi là Arroyo Chinois  (Kinh Người Tàu). Tưởng cũng nên biết rằng người Tàu từ miền Cù lao Phố chạy về đây lập nghiệp, xây dựng cơ nghiệp dọc hai bờ rạch, ghe thuyền tấp nập thu hút dân thương hồ miền Tây, tứ xứ, tụ hợp về đây kể cả người ngoại quốc, họ gọi vùng này là Đề Ngạn, người Việt gọi là kinh Tàu Hủ. Rạch Bến Nghé chạy dài từ Bến Nhà Rồng-Cột cờ Thủ ngữ đến kinh Lò Gốm, đường nước thiên nhiên. Hợp lưu dọc theo rạch Bến Nghé có những hệ thống kinh tự nhiên, mà hai rạch quan trọng là rạch Ông Lớn và rạch ông Nhỏ và rạch Xóm Củi. Rạch Bến Nghé chảy về phiá Tây thì gặp Rạch Lò Gốm h...

Xe Coca Cola

 Xe Coca Cola

Xe bus đưa rước trường Khải Minh

 Xe bus đưa rước trường Khải Minh năm 1960, ngã tư Nguyễn Văn Thinh – Tự Do (nay là Mạc Thị Bưởi – Đồng Khởi)

Nɡã tư Bảy Hiền

 Nɡã tư Bảy Hiền là một địa danh quеn thuộc của nɡười Sài Gòn trước νà sau năm 1975. Nɡày nay, nɡã tư Bảy Hiền thuộc phườnɡ 11, quận Tân Bình, là đầu mối ɡiao thônɡ quan trọnɡ của khu νực Tây Bắc, kết nối 4 con đườnɡ huyết mạch toả đi các quận huyện: Cách Mạnɡ Thánɡ Tám (xưa là đường Lê Văn Duyệt), Trườnɡ Chinh (xưa là đường Phạm Hồng Thái), Hoànɡ Văn Thụ (Võ Tánh xưa), Lý Thườnɡ Kiệt (Nguyễn Văn Thoại xưa) Toàn cảnh khu Bày Hiền năm 1967, ngã 4 ở góc trái bên dưới. Bên trái ngã tư là đường Nguyễn Văn Thoại (nay là Lý Thường Kiệt), bên phải là đường Võ Tánh (nay là Hoàng Văn Thụ). Bên dưới là đường Lê Văn Duyệt (nay là CMT8), bên trên là Phạm Hồng Thái (nay là Trường Chinh). Khu đất góc trái phía dưới sau đó đã xây lên bệnh viện Vì Dân vào năm 1971. Sau năm 1975, bốn con đườnɡ tạo nên nɡã tư Bảy Hiền đã manɡ tên mới. Trục đườnɡ chính từ Sài Gòn – Gia Định νề Lonɡ An, Tây Ninh xuyên qua nɡã tư Bảy Hiền được đổi từ hai tên Lê Văn Duyệt νà Phạm Hồnɡ Thái thành Cách Mạnɡ Thánɡ Tám và T...
 Hình ảnh Tịnh Xá Trung Tâm của Hệ phái Khất sĩ Việt Nam

Đường Ngô Tùng Châu

 Một góc đường Ngô Tùng Châu (nay là Lê Thị Riêng) ở gần Ngã 6 Phù Đổng

Trạm xe bus trung tâm đối diện chợ Bến Thành

 Trạm xe bus trung tâm đối diện chợ Bến Thành. Cái bệ có trụ tròn ở giữa (sơn màu trắng xanh) cạnh bên cô gái áo dài là cái trụ đèn giao thông di động. Có lẽ đây là cái trụ đèn giao thông duy nhất có bánh xe và cùng tham gia giao thông với xe cộ ở Saigon xưa… Trên vòng xoay công trường Diên Hồng (bùng binh chợ Bến Thành) – Trạm xe buýt trung tâm Sài Gòn 1962 – Bus Station – Trạm xe buýt trung tâm Saigon