Chuyển đến nội dung chính

Áo dài cách tân hiện đại thập niên 50

 Thập niên 50-70, những chiếc áo dài cách tân với màu sắc trẻ trung, hình thái đa chất liệu “len lỏi” vào làn sóng thời trang của phụ nữ Sài Gòn. Hầu hết các cô gái đất Nam Kỳ đều diện áo dài khi ra đường, họ xem áo dài chính là xu hướng và góp phần tạo nên vẻ đẹp duy mỹ cho ngoại hình trong tư tưởng văn hoá lúc bấy giờ.

Áo dài Raglan (một sáng tạo của Nhà may Dung ở Đakao) với phần cổ áo cao, kín đáo và phần tay áo được ráp chỉnh chủ ở góc 45 độ giúp định hình tỷ lệ cơ thể, chiết eo dứt khoát tôn vinh vòng 2 nổi bật.

Vào thập niên 60 chiếc áo dài không cổ, tay lửng được phối cùng găng tay và túi xách được Madam Trần Lệ Xuân lăng xê được chị em phụ nữ học theo, những chi tiết cách tân mới mẻ này tạo nên sự phóng khoáng và trẻ trung cho quốc phục truyền thống. Đây cũng là xu hướng gây tranh cãi vào thời điểm đó vì vượt ra khỏi chuẩn mực văn hoá.

Về sau, những chiếc áo dài với cổ tròn, cổ tim, cổ thuyền… được các Nhà may nổi tiếng cập nhật. Bắt kịp xu hướng thế giới, họ còn sử dụng nhiều chất liệu mới hay hoạ tiết vẽ hoa, lá đặc sắc. Sự nhạy bén và tư duy thời đại của phụ nữ Sài Gòn trong thời trang luôn được đánh giá cao. Họ không ngại thử nghiệm xu hướng quốc tế khi mặc áo dài theo những cách rất riêng. Kính mát, trang sức, túi xách cùng áo dài thể hiện sự giao thoa giữa truyền thống và hiện đại.


Hình ảnh thời trang của phụ nữ Sài Gòn với áo dài, khăn turban buộc kiểu mỏ quạ và cặp kính mát “mắt mèo” sang chảnh thể hiện điểm giao thoa sống động của thời trang Đông – Tây thập niên 50.



Nhận xét

Xem nhiều nhất

Kể chuyện kinh cầu xưa vùng Sài Gòn Chợ Lớn trước 1975 - phần II

  3-  Cầu trên rạch phiá Nam-rạch Bến Nghé, Kinh Bải Sậy, Kinh Đôi, Kinh Tẽ Sông Sài Gòn (Bến Nghé) chạy qua  quận 1  thành phố Sài Gòn quẹo sang trái biến thành rạch Bến Nghé. Sau đó vì lý do kinh tế vận chuyển thương mại , kinh Tẽ lại được đào thêm năm 1905. Rạch Bến Nghé, còn gọi là kinh Chợ Lớn, thời nhà Nguyễn còn gọi là sông Bình Dương. Thời Pháp thuộc, người Pháp gọi là Arroyo Chinois  (Kinh Người Tàu). Tưởng cũng nên biết rằng người Tàu từ miền Cù lao Phố chạy về đây lập nghiệp, xây dựng cơ nghiệp dọc hai bờ rạch, ghe thuyền tấp nập thu hút dân thương hồ miền Tây, tứ xứ, tụ hợp về đây kể cả người ngoại quốc, họ gọi vùng này là Đề Ngạn, người Việt gọi là kinh Tàu Hủ. Rạch Bến Nghé chạy dài từ Bến Nhà Rồng-Cột cờ Thủ ngữ đến kinh Lò Gốm, đường nước thiên nhiên. Hợp lưu dọc theo rạch Bến Nghé có những hệ thống kinh tự nhiên, mà hai rạch quan trọng là rạch Ông Lớn và rạch ông Nhỏ và rạch Xóm Củi. Rạch Bến Nghé chảy về phiá Tây thì gặp Rạch Lò Gốm h...

Xe Coca Cola

 Xe Coca Cola

Xe bus đưa rước trường Khải Minh

 Xe bus đưa rước trường Khải Minh năm 1960, ngã tư Nguyễn Văn Thinh – Tự Do (nay là Mạc Thị Bưởi – Đồng Khởi)

Nɡã tư Bảy Hiền

 Nɡã tư Bảy Hiền là một địa danh quеn thuộc của nɡười Sài Gòn trước νà sau năm 1975. Nɡày nay, nɡã tư Bảy Hiền thuộc phườnɡ 11, quận Tân Bình, là đầu mối ɡiao thônɡ quan trọnɡ của khu νực Tây Bắc, kết nối 4 con đườnɡ huyết mạch toả đi các quận huyện: Cách Mạnɡ Thánɡ Tám (xưa là đường Lê Văn Duyệt), Trườnɡ Chinh (xưa là đường Phạm Hồng Thái), Hoànɡ Văn Thụ (Võ Tánh xưa), Lý Thườnɡ Kiệt (Nguyễn Văn Thoại xưa) Toàn cảnh khu Bày Hiền năm 1967, ngã 4 ở góc trái bên dưới. Bên trái ngã tư là đường Nguyễn Văn Thoại (nay là Lý Thường Kiệt), bên phải là đường Võ Tánh (nay là Hoàng Văn Thụ). Bên dưới là đường Lê Văn Duyệt (nay là CMT8), bên trên là Phạm Hồng Thái (nay là Trường Chinh). Khu đất góc trái phía dưới sau đó đã xây lên bệnh viện Vì Dân vào năm 1971. Sau năm 1975, bốn con đườnɡ tạo nên nɡã tư Bảy Hiền đã manɡ tên mới. Trục đườnɡ chính từ Sài Gòn – Gia Định νề Lonɡ An, Tây Ninh xuyên qua nɡã tư Bảy Hiền được đổi từ hai tên Lê Văn Duyệt νà Phạm Hồnɡ Thái thành Cách Mạnɡ Thánɡ Tám và T...
 Hình ảnh Tịnh Xá Trung Tâm của Hệ phái Khất sĩ Việt Nam

Đường Ngô Tùng Châu

 Một góc đường Ngô Tùng Châu (nay là Lê Thị Riêng) ở gần Ngã 6 Phù Đổng

Trạm xe bus trung tâm đối diện chợ Bến Thành

 Trạm xe bus trung tâm đối diện chợ Bến Thành. Cái bệ có trụ tròn ở giữa (sơn màu trắng xanh) cạnh bên cô gái áo dài là cái trụ đèn giao thông di động. Có lẽ đây là cái trụ đèn giao thông duy nhất có bánh xe và cùng tham gia giao thông với xe cộ ở Saigon xưa… Trên vòng xoay công trường Diên Hồng (bùng binh chợ Bến Thành) – Trạm xe buýt trung tâm Sài Gòn 1962 – Bus Station – Trạm xe buýt trung tâm Saigon